Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2021

Đã Xa _Thơ Phạm Ngọc _Nhạc Phạm Anh Dũng

Đã Xa _Karafun

Cát cũng buồn sóng chẳng đổ xô
Tảng đá nằm im nghe tiếng gió
Con thuyền xưa bỏ bến xa bờ

Trăng đã xa sao không đợi
Trăng tắt lịm dần theo ngày tháng qua
Đời lưu lạc quanh bóng tối
Biết về đâu, về giữa cõi thiên hà

Em đã xa phố không còn nắng
Chỉ mưa về réo gọi đời nhau
Bốn bức tường không gian quạnh vắng
Ôm nỗi buồn ủ kín hồn đau



muontrunglangdong@gmail.com


Thứ Tư, 4 tháng 8, 2021

Câu Hò Bên Bờ Hiền Lương ( Hoàng Hiệp)


*** 

Bên ven bờ Hiền Lương
Chiều nay ra đứng trông về
Mắt đượm tình quê,
Đôi mắt đượm tình quê
Xa xa đoàn thuyền nan
Buồm căng theo gió xuôi dòng
Bỗng trong sương mờ
Không gian trầm lắng nghe câu hò.
Hò ơ ơ
Thuyền ơi, thuyền ơi có nhớ bến chăng?
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền
Nhắn ai xin giữ câu nguyền
Trong cơn bão tố vững bền lòng son
Ơi câu hò chiều nay
Sao mang nặng tình ai?
Hay là em bên ấy trong phút giây
Nhớ nhung trào sôi
Gửi lời tin theo gió
Qua mấy câu thiết tha hò ơi
Trông qua rặng Trường Sơn
Miền quê xa khuất chân trời
Mây lặng lờ trôi mây đen lặng lờ trôi
Xa xa một đàn chim
So mây dang cánh lưng trời
Hỡi chim hãy dừng
Cho ta gửi đến phương xa vời
Hò ơi ơ
Dù cho, dù cho bến cách sông ngăn
Dễ gì chặn được duyên anh với nàng
Xé mây cho sáng trăng vàng
Khai sông nối bến cho nàng về anh
Ơi câu hò chiều nay
Tôi mang nặng tình ai?
Nơi miền quê xa vắng
Em có nghe thấu chăng lòng anh
Tình này ta xây đắp nên thuỷ chung
Không bao giờ phai!!

muontrunglangdong@gmail.com


Thứ Tư, 26 tháng 6, 2019

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

Khóc Mẹ Dân Oan( Mặc Thiên )



Một ngày trần gian khóc thương mẹ dân oan
Ngại gì sương gió nuôi con qua khổ nạn
Nay con sang giàu mẹ sống cảnh lầm than
Đời oan trái đã gieo bao oán hờn
Cưu mang con rồi nay con phủi công ơn

Vườn ruộng đất nhà tranh con hoán đổi
Mẹ sống sao đây khi đổi mười lấy một?

Mẹ đòi công lý chịu thêm nhiều uất hận
Hận kẻ vô tâm mẹ phơi thân giữa bão bùng

Trời lạnh giá tấm bạc thô không giữ được
Gió lùa mưa vào lạnh thấu cả tâm can
Tay mẹ run run đôi chân không vững được
Biết bám víu vào đâu khi mẹ tỏ tường đời?

muontrunglangdong@gmail.com

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2019

Lời Du Tử ( Nguyễn Đình Phúc)



Chiều nay biết về nơi đâu
Dừng chân ta ngắm cảnh bao la sầu
Ai đi trong lớp sương sa
Người về đâu tá, tới đâu quê nhà

Dừng nơi đây, dừng nơi đây
Ðường dài chí lớn ta dừng nơi đây
Trông mây bay, trông mây bay về nơi quê nhà
Ta buồn chỉ có mình ta

Sáo vi vu u ù u, khúc nhạc du
Ðàn ai xa vắng khóc than mùa thu
Trông hoa lá rụng tơi bời
Trong lòng người nghệ sĩ lệ rơi rơi

Từ ra đi, bước lưu ly
Ðường chông gai đâu sờn chí nam nhi
Mà nay lòng nhớ quê hương
Trong chiều sương sao để lệ sầu vương

Không, không, ta quyết đi xa
Có đâu ngồi nhớ tới nơi quê nhà...

muontrunglangdong@gmail.com

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2019

Ru tương lai buồn ( Đinh Trầm Ca )



Rồi mai mình vẫn cô đơn
Nằm nghe lời gió chiêu hồn
Nhớ về nghìn đến lang thang
Nghe hồn vọng quá mênh mang
Rồi mai máu lạnh tim khô
Hồn nghiêng về cõi âm nào
Mắt sầu mi khép tay xuôi
Chán người một đời không biết vui

Ôi bao nhiêu năm
Tôi đến trên đời này
Người cho tôi đau xót
Ðời cho tôi cay đắng
Những rẻ khinh
Những hận thù
Vây buộc thân tôi
Anh xót thêm giọt lệ
Anh khơi thêm mộ sầu
Anh động loạn với người
Với đời để giết tôi

Rồi ra dù có mai sau
Thì tôi đời cũng u sầu
Tôi cũng đành một kiếp cô đơn
Với tài hoa cũng vùi chôn
Rồi mai cửa huyệt khơi sâu
Và tôi nằm dưới mộ sầu
Nhớ người tôi dỗ tôi nguôi
Nhớ người tôi dỗ tôi quên

muontrunglangdong@gmail.com

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

Thôi Đã Muộn Rồi (Phạm Mạnh Cương)




Da Muon Roi _ Karafun

Thôi đã muộn rồi người đi qua đời tôi
Thôi đã muộn rồi tình yêu xa tầm với
Trên dốc ân tình mù sương thoáng yên bình
Tình như cơn gió thương đau xuống vực sầu

Thôi mong manh tơ trời người ơi!
Tình đã muộn rồi.
Cheo leo trên ghềnh đá
Xa vời ngày tháng mờ xóa
Thôi quên đi quên đi
Vết buồn một lần hẹn hò
Giờ chỉ còn tiếc nuối
Giá băng thêm mà thôi.

Thôi đã muộn rồi đừng mang theo đời tôi
Thôi đã muộn rồi đừng xin nhau lần cuối
Phong kín ân tình mình tôi kiếp lưu đầy
Cuộc tình còn đó nhưng
Thôi đã muộn rồi...
muontrunglangdong@gmail.com

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018

Mỏi Gối Sao Đêm ( Nguyễn Đình Nghĩa )



Cuộc tình nào rồi cũng tan đi
Rồi cũng tan đi như lá thu rơi tơi bời
Ngậm ngùi thôi khóc chi em rồi xót xa thêm
Tuổi thơ qua đời còn ai nói lời
Lạc loài như dấu chim hoang
Ôi ! kiếp lang thang
Nghe gió đông sang vội vàng
Còn gì dăng dối cho nhau để nhớ mai sau
xót sa duyên đầu tình người phai mau
Đêm nay hàng cây ngơ ngác
Nhớ thương đưa vào tình quên
Thôi em ngập ngừng chi nữa
Nhỡ mai bước em thiên thai
Đường trần đầy chông gai đó
Khóc cười nào ai nhớ tên
Một người chờ bước sang ngang
Ngỡ bóng xe tang chua xót em mang ngỡ ngàng
Một người mà ánh sao đêm mỏi gối chân em
Gió đưa qua thềm cuộc tình mong manh

Một người chờ bước sang ngang
Ngỡ bóng xe tang chua xót em mang ngỡ ngàng
Một người mà ánh sao đêm mỏi gối chân em
Gió đưa qua thềm lạnh lùng nửa đêm

muontrunglangdong@gmail.com

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018

Người Tình Già Trên Đầu Non ( Phạm Duy)



Nguoi Tinh Gia Tren Dau Non Karafun

Người tình già trên đầu non
Tuyết đã tan trên vai mỏi mòn
Giữa đám mây xanh xao chập chờn
Nhìn mặt trời thoi thóp hoàng hôn
Người tình già trên đỉnh khơi
Muốn lãng quên trăm năm một đời
Nhưng dưới thế gian mông mênh vời vợi
Người chợt nghe tiếng em chờ đợi.

ÐIỆP KHÚC
'' Người tình già trong lẻ loi
Có nhớ thương.... ai ? ''

Người tình già nghe lời kêu
Lững thững đi trên con đường chiều
Xuống lũng sâu, leo qua ngọn đèo
Về một miền phơn phớt cỏ nâu
Người tình còn nhớ tuổi son
Cúi xuống hôn bông hoa thật gần
Nghe suối vẫn reo trong hang rì rầm
Người tưởng nghe tiếng em thì thầm...

ÐIỆP KHÚC
'' Ðợi người tình đã từ lâu
Vẫn khát khao... nhau ''

Người từng là nắng mùa Xuân
Ðã dắt em đi trên đường trần
Ðã vuốt ve em trong Hạ mềm
Rồi lạnh lùng Thu đến... lìa em
Người trở thành cây mùa Ðông
Lá úa rơi vun cao cội nguồn
Nhưng cuối bước đi trăm năm một lần
Ðầu cành khô bỗng hoa nở tràn

ÐIỆP KHÚC
Người tình vào cuộc tử sinh
Sống chết lung... linh.

Thành người tình đang trẻ ngây
Sẽ đứng lên mê say từng ngày
Cất bước Xuân đi qua Hạ dài,
Người hẹn người leo thế kỷ chơi
Một đời người trong tầm tay
Sống với nhau hơn ba vạn ngày
Xin cố gắng nuôi sao cho tình đầy
Chẳng vì Thu với Ðông, ngần ngại

ÐIỆP KHÚC
Và người tình ngoảnh về non
Hát khúc Xuân... sang.

CODA
Rồi hẹn rằng sẽ về thăm
Lúc đã trăm... năm
Và người tình sẽ từ khơi
Xuống núi vui... chơi
Rồi lại từng thế kỷ sau
Cứ hoá sinh... theo.


muontrunglangdong@gmail.com

Thứ Năm, 6 tháng 12, 2018

Nợ (Trần Viết Tân)



Em nợ duyên anh tự kiếp nào
Như bờ lau nợ nước ven ao
Mực nghiên nợ bút thơ vay chữ
Trăng khuyết trời khuya nợ ánh sao

Áo nợ đường kim nét chỉ thêu
Núi non vay mượn cỏ xanh rêu
Phố đêm nợ ánh đèn hiu hắt
Khói bếp xanh lam nợ mái lều

Ta hẳn nợ nhau mối ân tình
Như ngày mới nợ ánh bình minh
Như hoàng hôn nợ đêm tăm tối
Và phận làm người nợ tử sinh

Có thể kiếp xưa em nợ anh
Như đêm hạ nợ bóng trăng thanh
Đôi khi em vẫn thường suy nghĩ
Sao nhỉ ...? Vì sao em có anh.




muontrunglangdong@gmail.com