Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

Huyền (ThanhTrang)



Mây chiều lạc ngoài gió biếc
Lá thương điệu buồn rụng sầu luyến tiếc
Bước chân ngại ngùng lặng hồn sương khói mênh mông
Khi về dặm mòn nỗi nhớ
Thoáng nghe hồn mùa chạnh lòng lữ thứ
Tiếng nói nghẹn ngào vọng về êm bước mộng du

Huyền mắt xanh đêm ngàn sao
Luyến thương dâng sầu ngút cánh uyên lên ngời cao
không vơi niềm đau
Đêm lắng hương men rượu cay
Khóc sao vơi niềm xót xa trong anh chiều nay muôn lá bay (*)
Thu vừa đến hay ngùi nhớ sương chiều xuống đôi vai đầy
từng chiều thu phai ?

Huyền những đêm buồn hoài mong
Lá khô rơi từng bước heo may đem sầu đông im về ngoài song
Đêm giá băng cho lòng say
Ánh sao sa rụng cánh cô đơn ôi lệ rơi trong khói mây
Đêm vọng tiếng kinh cầu khuất như lời cuối trong đêm dài
Tình xưa đã phai ?

Khi về mùa im lá biếc
Nhớ chăng điệu buồn gọi mùa đã chết ?
Dấu chân ngại ngùng dặm mòn in vết cô đơn
Khi về mùa xanh lá thắm
Nhớ Xuân tuổi nào dạt dào nắng ấm
Phút giây hẹn chờ gọi Huyền Anh, nói :
"Yêu em" !


Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2017

Hoa có vàng nơi ấy ( Quốc Việt )



Đêm tàn tro trăng khuyết ra đi theo người
Ru mai buồn từng cánh rơi ngoài sân mưa.
Yêu ngàn lần hơn nữa cũng mất nhau rồi
Anh trách anh vì sao với hoa không cùng chung đời ...

Buồn hoài chi ta ơi
Nơi ấy hoa vàng, cho đẹp mùa sang
Đường mình qua lúc nào
Từng bước âm thầm, tình bỗng dâng trào

Đường về không gian xưa
Đá rêu xanh đầy, đi về mình ta
Chiều về hoang phím đàn
Một phút giây nào, mình khóc cho nhau

Mình cùng say trong mơ
Em ánh trăng mờ, anh làm trời thơ
Ngày tàn đến cuối trời
Người lãng quên rồi, đời đã chia trôi

Mai dù ai đưa bước em qua đông dài
Em không đợi anh nữa trong lời ru đêm
Xin đừng mang dĩ vãng xưa trao cho đời
Khi tiếng ca từng đêm vắng đưa anh về bên người



Trở về Trang Chủ

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017

Đêm Lạnh ( Phạm Trọng )


Dem Lanh Download Karafun
***
Đêm nay lạnh phố buồn
Em ơi rét không em?
Bơ vơ giữa phố phường
tìm đâu người mến thương?
Đêm nay lạnh phố buồn
Em ơi nín đi em
Lên Métro giờ cuối cùng
Em ơi nín đi em


Trời mưa tuyết lác đác dâng dâng sầu
Đèn đêm trắng phố vắng phai phai mầu
nhập ngừng đêm thâu
tìm về nơi đâu
giữa ngàn lối sắc mầu


Tìm đâu  thấy tiếng hát bên kia đồi
Buồn muôn lối nước mắt hoen mi rồi
Ngày về xa xôi
lòng sầu chơi vơi
chừng nào cho đêm mới thôi




Trở về Trang Chủ

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2017

Tan Tác (Tu My)




Mây bao la trời đen u tối
Đêm đông trường lữ khách bâng khuâng
Ngóng về phương xa chờ tin nhạn
Nhưng nhạn nào có biết nơi nao mà chờ
Nhạn còn véo von bay cao bay xa tít
Chẳng có hẹn ngày về tìm ai nơi nao.

Nhạn còn say mê những bông hồng tươi thắm
Nô đùa cùng ngàn cành liễu lả lơi như gợi tình xuân
Nhạn còn mải bắt bướm vàng xinh xinh
Bay lướt nhẹ nhịp nhàng bên ngàn suối trong.

Bây giờ chim đã bạt ngàn khôn tìm
Cách sông cách núi muôn trùng gió ơi
Gió đưa chim về cùng ta kẻo ta mong
Gió im gió chẳng trả lời
Chim hỡi hận lòng quyết gửi mây bay
Kiếp sau họa gặp kiếp này đành thôi...




Trở về Trang Chủ

Về Mái Nhà Xưa ( Nguyễn văn Đông )



Về đây ngơ ngác, chim bay tìm đàn
Về đây hoang vắng, lạnh buốt cung đàn
Tôi lắng nghe tâm tình nhân thế
Qua đáy tim chưa đọng song mê
Qua ước mơ duyên tình đơn sợ

Về đây đâu phút vui xưa xum vầy
Thềm hoang thêu nắng, phượng thắm rơi đầy
Anh có nghe trong lòng thu chết
Bao lá khô phai nhạt hương đêm
Tan tác bay phiêu bạt giữa trời quê.

Nơi xưa quê nghèo,
Nhà tranh nát tiêu điều
Tình xưa khôn hàn gắn
Người đã đi rồi, người về đâu có hay
Đâu vòng tay đắm say?

Về đây mây nước đêm thâu lạnh lùng
Vườn dâu thưa lá ngại nỗi tương phùng
Em ái yêu trong chiều Đông giá
Mang áo xanh theo chồng sang sông
Quên mái tranh, quên con đò xưa.




Trở về Trang Chủ