Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

Khóc Mẹ Dân Oan( Mặc Thiên )



Một ngày trần gian khóc thương mẹ dân oan
Ngại gì sương gió nuôi con qua khổ nạn
Nay con sang giàu mẹ sống cảnh lầm than
Đời oan trái đã gieo bao oán hờn
Cưu mang con rồi nay con phủi công ơn

Vườn ruộng đất nhà tranh con hoán đổi
Mẹ sống sao đây khi đổi mười lấy một?

Mẹ đòi công lý chịu thêm nhiều uất hận
Hận kẻ vô tâm mẹ phơi thân giữa bão bùng

Trời lạnh giá tấm bạc thô không giữ được
Gió lùa mưa vào lạnh thấu cả tâm can
Tay mẹ run run đôi chân không vững được
Biết bám víu vào đâu khi mẹ tỏ tường đời?

muontrunglangdong@gmail.com

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2019

Lời Du Tử ( Nguyễn Đình Phúc)



Chiều nay biết về nơi đâu
Dừng chân ta ngắm cảnh bao la sầu
Ai đi trong lớp sương sa
Người về đâu tá, tới đâu quê nhà

Dừng nơi đây, dừng nơi đây
Ðường dài chí lớn ta dừng nơi đây
Trông mây bay, trông mây bay về nơi quê nhà
Ta buồn chỉ có mình ta

Sáo vi vu u ù u, khúc nhạc du
Ðàn ai xa vắng khóc than mùa thu
Trông hoa lá rụng tơi bời
Trong lòng người nghệ sĩ lệ rơi rơi

Từ ra đi, bước lưu ly
Ðường chông gai đâu sờn chí nam nhi
Mà nay lòng nhớ quê hương
Trong chiều sương sao để lệ sầu vương

Không, không, ta quyết đi xa
Có đâu ngồi nhớ tới nơi quê nhà...

muontrunglangdong@gmail.com

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2019

Ru tương lai buồn ( Đinh Trầm Ca )



Rồi mai mình vẫn cô đơn
Nằm nghe lời gió chiêu hồn
Nhớ về nghìn đến lang thang
Nghe hồn vọng quá mênh mang
Rồi mai máu lạnh tim khô
Hồn nghiêng về cõi âm nào
Mắt sầu mi khép tay xuôi
Chán người một đời không biết vui

Ôi bao nhiêu năm
Tôi đến trên đời này
Người cho tôi đau xót
Ðời cho tôi cay đắng
Những rẻ khinh
Những hận thù
Vây buộc thân tôi
Anh xót thêm giọt lệ
Anh khơi thêm mộ sầu
Anh động loạn với người
Với đời để giết tôi

Rồi ra dù có mai sau
Thì tôi đời cũng u sầu
Tôi cũng đành một kiếp cô đơn
Với tài hoa cũng vùi chôn
Rồi mai cửa huyệt khơi sâu
Và tôi nằm dưới mộ sầu
Nhớ người tôi dỗ tôi nguôi
Nhớ người tôi dỗ tôi quên

muontrunglangdong@gmail.com