Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2017

Dạ Khúc Hoài Thu (Lê Vân Tú)


Chiều về ngất ngây
nghiêng sầu theo tiếng thu rơi đầy,
Chiều lên mắt ai
buồn thấm sâu vào đáy đêm dài,

Hồn còn run rẫy
tìm dấu yêu trên những tàn phai,
vùi nhớ nhung vào vùng quên lãng,
lắng nghe đêm thu tàn.

Lạnh lùng ánh trăng
soi hồn ai đắm trong sương mờ,
Nhẹ nhàng bước chân
đường phố khuya ngỡ bóng ai về,

Nhịp sầu nhân thế
vùi lấp sâu trong giấc ngủ mê,
lạc lối xưa theo gió thu về,
sầu tiễn đưa giăng kín chiều mưa.
Chiều cuốn nước mắt mùa xưa
rơi xuống ướt mối tình thơ,
khiến cho mềm nỗi ngóng chờ
nối cho dài thêm giấc mơ,
mơ về những khoảng trời xa.

Còn nhớ khúc hát chiều mưa
cao vút bay theo gió mây đưa,
cuốn lên tầng không xóa mờ,
vỡ tan thành cơn khóc òa
khi người yêu dấu khuất xa.

Còn lại tiếng thu
như lời ru giữa cơn mê nào,
Chìm trong mắt sâu
niềm đớn đau gởi mấy cung sầu,

Gọi người yêu dấu
niềm nhớ thương biết gởi về đâu,
từng cánh chim ngơ ngác phương
nào, hồn lắng sâu đêm hỡi về đâu.