Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

Tình Cố Đô ( Lam Phương)


Buồn nhìn về xa xôi,
 Hà Nội ơi đã xa cách rồi!
Mịt mù ngàn trùng khơi,
 thành phố cũ lắng sau núi đồi
Đâu Thăng Long năm xưa,
 cùng tháp cũ rêu xanh mờ
Còn tìm đâu nên thơ,
 cành liễu úa rũ bên ven hồ

Nghẹn ngào nhìn ly bôi,
 tình yêu nước nấu nung tháng ngày
Bình bồng trôi phương nao,
sầu ly tán mắt hoen lệ tràn
Ôi... ta xa kinh đô,
vì nghiệp nước phải giang hồ
Dù xa xôi năm tháng,
Hà Nội ơi ta nhớ muôn đời!

Mãi mãi hướng về kinh
 đô ngấn lệ sầu khô,
ôi siết buồn cánh đời hải hồ
Mịt mùng nhìn trời bao la
 nhắn theo chim chiều
rằng nơi nầy có người hoài hương

Rừng trùng trùng bao la,
đường bao xa dưới ánh dương tà
Nầy là giòng sông sâu,
 nguồn nước đỗ biết đâu chăng là?
Hôm nay đây bơ vơ,
 vì yêu nước thương quê nhà
Hà Nội ơi...nhớ nhé,
ngày hồi hương ta vẫn mong chờ.

Hướng về kinh,
Hà Nội yêu dấu chìm trong tháng ngày mối sầu cố đô