Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

Người Về Hư Vô ( Hoàng My )



Anh đi về cõi hoang vu
Nghe đâu đây còn mơ hồ
Như luyến thương, như đợi chờ
Thuyền trôi về chốn hư vô

Sao bây giờ lạc lối nhau
Cho tiếc thương, cho âu sầu
Cho kiếp sau, Cho ban đầu
Cho người về lúc đêm thâu

Một trời mây bao la
Ngập chìm trong phong ba
Đường đời ta chia xa
Tìm về nơi phương xa
Nhạt nhòa đêm hoang vu
Về lại nơi hoang sơ
Hình hài anh hư vô
Trong tiếng chuông nam mô

Nay đâu còn khúc du êm
Về nơi đâu bàn tay mềm
Trên cung đàn phím tơ duyên
Đêm sâu lặng tiếng chim kêu
Nơi cõi thiền đá xanh rêu
Ước mơ nhiều được bao nhiêu
Ôi dịu dàng một tình yêu

Cơn mê nào thức giấc em
Trong đêm đen, nghe tiếng người
Bao tiếc thương cho một đời
Chợt dâng buồn nhớ khôn nguôi
Đêm đêm về tìm ý thơ
Thắp ước mơ soi thấu đời
Cho lãng quên một đời người
Ôi một đời sống chơi vơi

Cuộc đời sao phong ba
Lặng chìm trong phôi pha
Chập chờn ai đi qua
Nào ngờ ta chia xa
Ngọc ngà thôi chia li
Hình hài anh mang đi
Giọt buồn dâng lên mi
Trong gió mưa anh đi

Trên con thuyền sóng mong manh
Đường anh đi bao thác ghềnh
Con thuyền tình mãi lênh đênh
Anh đi về cõi hư vô
Cho cõi đời thắt khăn xô
Cho một đời sạch bùn nhơ
Cho hồn người về hư vô
muontrungg@gmail.com