Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

Chiều Tưởng Nhớ ( Lan Đài )



Chiều đi lặng lẽ
Thương nhớ muôn bề
Khi người yêu đã chết
Nhạc thu chưa thấy về


Chiều buông mờ sương
Quạnh vắng phố phường
Khi người yêu đã chết
Nhạc tình sao luyến thương


Bàn tay đâu tìm không thấy nữa!
Bờ môi đâu, mắt đâu ôi tìm đâu!
Dấu chân anh xa vời vợi
Nghìn muôn xưa quên lãng rồi


Hồn chìm tưởng nhớ
Dòng thư xanh mờ
Hôn tình thư anh viết
Gửi em xưa đến giờ


Chiều đi lặng lẽ
Mộ chí hoa tàn
Ôi màu hoa tang trắng
Liệm tình em nát tan



Sương Khuya (Nguyễn Đình Nghĩa)



(Đang Tìm Beat)

Bầy chim tha tới
Mùa thu sương khói
Nỗi buồn lãng quên
Mây thành phố đêm
Mắt đèn thắp lên…thắp lên .

Rừng cây lá úa
Rụng đầy chân bước
Rêu mòn dấu đau
Ngăn hồn mãi đau
Sao trời dấu sâu … nỗi sầu

Ôi ! nắng trăng thêu vàng đường hoa
Phấn hương bao mùa phai nhòa
Người từ xa thôi hết rồi
Tình yêu mong nhớ người
Nở thành hoa lẻ loi

Khi gió mây mang buồn …tuổi thơ
Mắt xanh đã mươi sương mù

Lòng càng lạnh theo gió mùa
Và rêu phong đã chờ
Chợt héo hon tình xưa

Vàng bay lang thang
Chờ hồn phiêu lãng
Cây dài bóng im
Gọi buồn gối êm
Ru mềm tóc đêm …khóc thầm.

Ngàn mây lang thang
Chờ hồn phiêu lãng
Cây dài bóng im
Gọi buồn gối êm
Ru mềm tóc đêm …khóc thầm .


Dạ Khúc ( Nguyễn Đình Toàn )


***
Đêm trở về trên cánh hồng héo hoa rơi
Tàn hương chưa hết như chút duyên phai
Thầm run như tiếng lòng tôi
Còn nuôi mãi giấc mơ dài
Ngậm ngùi từng cơn gió hoài nhắc đây

Ôi son trên môi còn in dấu người
Và tóc như dáo chia tình đôi
Đêm hay gương soi nỗi buồn xa ấy
Yêu người đã bỏ đời vui

Thuyền tình còn trôi lạc ngoài trời mây
Đàn lòng còn thương nhớ nhau từng giây
Chim ơi chim bay
Trăng ơi trăng soi
Chim đau chim có bầy
Trăng soi trăng có ngày nghỉ ngơi
Riêng tôi nhớ(ư) người

Rồi thuở nào đây tình sẽ nguôi ngoai
Hồn như cây đứng đã chết ngang vai
Lạnh không hỡi đá tuổi tôi
Buồn không son xóa môi cười
Đổi gì được đây lấy lại thơ ngây
Tay em che ngang cành non đã gầy
Còn trói ai trong cơn buồn ngây
Thu reo trong cây hay lời sương khói
Xui sầu xưa nhập đàn tôi

muontrungg@gmail.com

Mưa Khuya (Nguyễn Đình Toàn )


***
Đêm qua mưa bỗng về nửa khuya,
Đêm bao la đêm trở mình nghe
Nghe ra muôn lời xa, âm u kêu gọi ta
Xin thôi nuôi tình đã chia lìa

Ôi bao nhiêu những lời anh nói,
Như kim khâu kín hồn lẻ loi.
Như trăng soi từng đêm,
như sao gom lời huyên ...
" Đừng nhớ hoài cuộc tình đã quên. "

Một lần yêu thôi đã, thấy tóc xanh thơ
Và hồn cây sương lá đã thành đá thờ.
Buồn lòng ta từ đó, mang bó hoa tang.
Đợi từng mùa đông đến xé thêm nỗi buồn.

Mưa ơi mưa, mưa từ vực sâu...
Hay mưa rơi từ đỉnh trời đau
Mưa có mong người sau,
thương yêu nhau bền lâu,
Thì kiếp này còn gì nữa đâu


Thứ Ba, 21 tháng 2, 2017

Sao Vội Nhạt Phai ( Nguyên Bích )



Sao em đi mà không nói với nhau một câu
Để cho anh hoài trông ngóng bóng em từng giờ
Từng buổi chiều đợi chờ bước chân
Nhìn cay đắng qua đi nghẹn lời

Sao em đi mà bóng dáng vẫn như còn đây
Mùi da thơm, làn hơi ấm vẫn quanh bên mình
Đời nhạt nhòa lặng buồn hắt hiu
Này em hỡi sao vội nhạt phai

Em yêu ơi sao hững hờ lạnh lùng
Em nghe chăng tiếng lòng gọi nhớ tên em
Trưa hôm nao tay ôm ấp dư hương còn đây
Nhớ đêm nào mùi ân ái vẫn còn chưa phai


Dịu Dàng ( Văn Phụng)


***
Dòng sông nhuộm ánh trăng vàng,
Nhẹ dâng làn sóng mơ màng,
Thuyền ai bỏ lái trôi hững hờ,
Lờ lững đi tìm bến mơ...

Từ xa vọng mấy cung đàn,
Hoà trong làn gió mơ màng,
Vầng trăng còn đó như ngóng chờ,
Những ai chưa từng biết mộng mơ...

Đêm nay trăng thanh ta ca bên nhau
khúc ca tâm tình hoà cùng nhịp đàn hoà vang.
Ánh trăng sáng soi trên muôn bông hoa xinh tươi, lả lơi,
Mơ màng trong đêm thanh vắng,
Nhạc lắng êm đềm,
Cung đàn dâng lên tha thiết,
Say đắm mơ hồ...

Đàn ơi hoà khúc tâm tình,
Tìm nhau tặng đoá hoa xinh,
Thuyền ơi tìm mãi đâu bến bờ,
Chốn đây dịu dàng đắm tình thơ.

muontrungg@gmail.com


Nhật Ký Của Mẹ ( Nguyễn Văn Chung )



Bao ngày Mẹ ngóng... Bao ngày Mẹ trông... Bao ngày Mẹ mong con chào đời...
Ấp trong đáy lòng có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
Mẹ chợt tỉnh giấc và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhoà, cảm ơn vì con đến bên Mẹ...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khoé môi,
Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con...

Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:"Mẹ ơi!"
Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ oà...
Đây là mặt đất, đây là trời cao, đây là nơi đã sinh ra con,
Bước chân bé nhỏ bước đi theo Cha, dấu chân đầu tiên trên đường đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao!
Hãy cứ đi, Mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân...
Ngày mai sau khi con lớn con, đường đời không như con ước mơ,
Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa...

Ngày đầu đến lớp, Mẹ cùng con đi, ngập ngừng con bước sau lưng Mẹ,
Tiếng ve cuối hè, hát vang đón chào, ánh mặt trời soi con đến trường...
Ngày ngày đến lớp, dần dần con quen, bạn bè, Thầy Cô yêu thương con,
Bé con của Mẹ vẫn luôn chăm ngoan, khiến cho Mẹ vui mãi trong lòng...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những khuya ôn bài, con thức, xót xa tim Mẹ biết bao!
Từng kỳ thi nối tiếp nhau, tuổi thơ con trôi qua rất mau,
Ước chi con Mẹ mai sau sẽ thành công...

Một ngày Mẹ thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong ngăn bàn,
Lá thư viết vội, có tên rất lạ, chắc là người con thương rất nhiều!
Một ngày Mẹ thấy con buồn vu vơ, cánh hồng vẫn ở trong ngăn bàn,
Lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn, cớ sao nhìn con úa thu sang?
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những kỷ niệm lần đầu yêu, suốt một đời đâu dễ quên...
Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con, và sau cơn mưa, nắng sẽ trong,
Sẽ có một người yêu con hơn Mẹ yêu...

Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa Mẹ,
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...

Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con quay về,
Ấp trong giấc mộng nhớ bao tháng ngày bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ,
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy, con Mẹ vẫn bé như thiên thần,
Thấy con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhoà, cảm ơn vì con đến bên Mẹ...


Chuyện Tình Buồn ( Phạm Duy)



Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Anh dặm trường mê mải
Ðời chia như nhánh sông
Phong thư tình ngây dại
Và môi vai rất mềm
Những hẹn hò cuống quýt
Trên lối xưa thiên đàng.

Ngày nhà em pháo nổ
Anh cuộn mình trong chăn
Như con sâu làm tổ
Trong trái vải cô đơn
Ngày nhà em pháo nổ
Tâm hồn anh nhuốm máu
Ôi nhát chém hư vô
Ôi nhát chém hư vô...

Năm năm rồi đi biệt
Ðường xưa chưa lối về
Trong đìu hiu gió cuốn
Nằm chơ vơ gác chuông
Năm năm rồi cách biệt
Cỏ hoang sân giáo đường
Chúa buồn trên thánh giá
Mắt nhạt nhoà mưa qua.

Ngồi bâng khuâng nhớ biển
Bên bãi đời quạnh hiu
Anh như hồn thủy thủ
Cùng năm tháng phiêu du
Anh một đời rong ruổi
Em tay bế tay bồng
Chiều hắt hiu xóm đạo
Hồi chuông giáo đường vang.

Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Bao kỷ niệm chôn kín
Dường như đã lắng quên
Năm năm rồi trở lại
Một mầu tang ngút trời
Thương người em năm cũ
Thương góa phụ bên song...


Bóng Hoàng Hôn( thơ HTD- nhạc Từ Công Phụng)



Tôi vẫn dõi những hoàng hôn nắng xuống
Để nghe lòng quằn quại tiếc thương xưa
Dáng chiều đi như gót ngọc giã từ
Hồn chết lặng nghe đời thêm trống vắng

Tôi đắm đuối những hoàng hôn tím ngát
Để tiếc thời hoa mộng tuổi đôi mươi
Dẫu đời tôi có đong đầy trống vắng
Dẫu tình tôi vẫn một niềm vô vọng

Hoàng hôn ơi, hoàng hôn ơi
xin dừng lại bên khung cửa nhỏ
Cho tôi tưởng ngày vẫn thanh tân
như tình yêu tôi .

Hoàng hôn ơi, hoàng hôn ơi
xin dừng lại cuối ngày mong manh
cho tôi tưởng mình vẫn thanh xuân
cuối cuộc đời .

Tôi muốn níu những hoàng hôn tím ngát
Để tiếc đời hoa mộng tuổi đôi mươi
Mái tình tôi phủ thêm màu tóc trắng
Nối dài thêm nỗi tuyệt vọng vô bờ


Hoàng hôn ơi xin đừng bỏ tôi đi
Cho tôi gom chút nắng hanh vàng
Soi mối Sầu Ở Lại từ Em Đi


Đêm Không Cùng (Từ Công Phụng )



Buồn rơi giữa đêm mù lẻ loi, sao người còn đi hoài đi mãi
Cho tôi hoang vắng trong đêm dài, buồn rơi lẻ loi
Nỗi muộn phiền trên vùng tóc rối, khi tri còn đi vào đêm tối
Xin thương yêu sưởi ấm đôi môi
Buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi, thương hình hài con người nhỏ bé
Nghe bơ vơ tiếng ru ai về, ngủ đi ngưi yêu
Thôi nụ cười em đừng chợ tắt cho một loài hoa đừng héo hắt
Cho tôi vẫn vô cùng một mình
Tìm nhau từng đêm mông lung nên không cùng
Và đêm xanh xao nên đêm gầy
Ðêm bơ vơ như cuộc đời chúng mình
Và em, và tôi, và đôi môi dậy tiếng hát là chứng tích một cuộc tình
Trên giòng sông vỗ cánh bay đi
Và em, và tôi, và đôi môi dậy tiếng hát là chứng tích một cuộc tình
Trên giòng sông vỗ cánh bay đi
Niềm vui như mây tri còn trôi, trôi miệt mài trên giòng sông trắng
Trên hai vai tuổi xuân đã vàng
Còn đâu niềm vui, trên nụ cười ru người đã tắt
Xin một lần diễm huyền mái tóc, đi vào đi cho ấm đôi môi
Lệ rơi trong đêm dài lẻ loi, buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi
Buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi, trên tay người lẻ loi, trên tâm hồn lẻ loi


Hóa Thạch (Từ Công Phụng )



Tim tôi như trái mìn đợi nổ
Khi gã tới gần em gần em rồi gần em
Trong ánh mắt ngầm trao lời tình lửa
Tôi đọc thấy long lanh giòng suối hẹn
như lòng em rực rỡ hoa tươi
khi em rộng lượng mỉm môi cười
Ly rượu sóng trên môi
cuống phổi tôi teo tóp nghẹn
Tôi biết là đã mất em
là đã mất em trong đời
nụ cười em mang theo gió bão trùng khơi
Tôi biết là đã mất em
Em đã biến khỏi tình tôi sông lạch
Nụ cười em cơn bão rớt hồn tôi
Gã ngồi xuống bên em trái đất nghiêng vài độ
Tôi như không còn có đó
như vật thừa em đã bỏ quên
như chiếc lược gẫy tương tư sông dài tóc mướt
như đôi giầy cũ nằm rên rỉ nhớ chân mềm
Tôi muốn bỏ đi
mà núi chắn sau lưng, biển ngăn phía trước
núi cũng là em mà biển cũng là em
Từ lỡ trao thương những sợi tóc cỏ huyền
Đã quấn chặt hồn si chín kiếp
Tôi hóa thạch mà em đâu có biết em ơi!


Nếu Em Được Lựa Chọn (Thái Thịnh )



Nếu bây giờ được chọn lựa một lần nữa
Thì chắc có lẽ vẫn yêu anh như ngày xưa
Nếu bây giờ được chọn lựa điều em ước mơ
Thì em tin em vẫn mơ như em từng mơ

Vẫn mơ rằng trọn đời nay yêu anh mãi
Dù có tiếp nối những đắng cay trong ngày mai
Vẫn mơ rằng trọn đời này em trao đến ai
Tình yêu trong em sẽ mãi không bao giờ phai

Bởi vì một khi em đã yêu
Là con tim em đã dâng trao cho tình yêu
Dù đường tình yêu muôn khó khăn
Và đôi khi em biết em không được may mắn

Chẳng cần bận tâm hay nghĩ suy
Mình hy sinh cho ai đó sẽ được những gì
Đã yêu nhau thì cứ yêu đi
Sẽ cho ta ngày tháng chẳng hề phung phí

Và nếu bây giờ em đây được nói một lời
Nói em còn yêu mãi một người
Chẳng có bao giờ em muốn xa rời
Dù ngày mai tới là ngày sau cuối

Và nếu bây giờ em đây được chết một lần
Chết cho tình yêu sẽ bất tận
Chẳng có bao giờ em thấy ân hận
Chỉ cần anh biết em luôn hằng yêu anh..


Áng mây chiều (Dương Thiệu Tước)


***
Trời hoàng hôn nắng vàng xao xuyến
Kìa làn mây gió quyến xa đưa
Mây trôi lững lờ, hồn ai luống ngẩn ngơ
Chiều lắng lắng xuống dần,
lắng lắng gieo buồn, chiều mơ

Nhìn áng mây chiều
Thuyền mây lướt tha thướt về bến nao
Chìm trong bóng tà dưới trời u sầu
Làn mây kia gió đưa về đâu

Nhìn áng mây chiều
Lòng thao thức tưởng nhớ hình cố nhân
Ngày chia tay thiết tha bao tơ lòng
Mà giờ đây cách xa muôn trùng

Gió cuốn cuốn bóng ai mờ
Sương rơi rơi mắt lệ nhòa
Ai ra đi khắp bốn phương
Nơi biên cương chốn sa trường

Gió cuốn cuốn lớp mây bay
Sương rơi rơi khắp đó đây
Trong sương thu bóng ai ngồi
Nhớ nhung hoài tình xưa

Kìa áng mây chiều
Thuyền mây lướt tha thướt về bến nao ?
Chìm trong bóng tà dưới trời u sầu
Làn mây kia gió đưa về đâu ?

Này áng mây chiều
Thuyền mây ơi, trôi đi đừng vấn vương
Về phương xa nhắn ai khuây tơ lòng
Là nam nhi chí trai tang bồng

Bóng tối lan ... Mây khuất ngàn xa ...

muontrungg@gmail.com

Bài Thơ Xưa Cho Em ( Thanh Trang )



Mùa Xuân nơi em
Có màu trời xanh sắc thắm!
Mùa Xuân nơi em,
Có vườn hồng tươi trong nắng
Ngày em đôi mươi, tròn đôi mắt nhìn vào đời
Miệng chưa héo mòn nụ cười
Bâng khuâng chờ ngày vui tới.

Rồi Xuân qua đi.
Nắng Hè hồng lên đôi má
Phượng rơi trên sân.
Bướm lượn cỏ cây hoa lá
Vạt áo thấm ướt.
Còn xao xuyến lòng đợi chờ
Làn mây xám về dật dờ
Ngày mưa đến thật tình cờ!

Gió thu về ngoài song
Cây bên đường im bóng
Đã chớm như mùa Đông!

Đường chiều về lạnh giá
Lá úa rơi nhiều quá!
Lá tiễn đưa người đi xa..

Trời về chiều lộng gíó
Bóng dáng em còn đó.
Bơ vơ cuối sân ga

Người về lòng còn nhớ
Thấp thoáng trong sương mờ
Từng kỷ niệm ngày qua

Vần thơ cho em.
Viết từ ngày xưa xa vắng
Thời gian em quên
Nhớ về, lòng thêm cay đắng!
Ngày tháng tiếp nối, đời cho tấm lòng dạn dày
Đời cho ngỡ ngàng tràn đầy
Không như mình ngày xưa ấy!

Vần thơ khi xưa
Mắt nhìn đời còn ngơ ngác!
Vần thơ khi xưa
Cũng tựa lời ca câu hát!
Đời lúc nắng sớm, trời cho tấm lòng thật thà
Lời thêu nét mực đậm đà
Dệt nên những tình mặn mà!
.........................................
Dệt nên những tình đắm thắm!



Bên Cầu Biên Giới ( Phạm Duy )



Ngừng đây soi bóng bên giòng nước lũ
Cầu cao nghiêng dốc bên giòng sông sâu
Sầu vương theo sóng xuôi về cuối trời
Một vùng đau thương chốn làng cũ quê xưa

Người đi chưa hết hương sầu lữ thứ
Hồn theo cánh gió quên tình xa xưa
Tuổi xanh như lá thu rụng cuối mùa
Mộng về đêm đêm khát vừng trán ngây thơ

"Em đến bên tôi một chiều khi nắng phai rồi
Nắng (ư) ngừng bên chiếc cầu biên giới
Xa xa thoáng đàn trầm vô tư
Đâu đây dáng huyền đền duyên mơ

Bên cầu biên giới
Tôi lặng nghe dòng đời từ từ trôi
Sông nước xa xôi,
Mây núi khắp nơi
Không tỏ một đôi lời ...

Ôi giấc mơ qua
Mộng đời phiêu lãng giang hồ
Sống trong lòng người đẹp Tô Châu
Hay là chết bên bờ sông Da - nube
Những đêm sáng sao

Nhưng đường quá xa vời
Hương trời vẫn mê mài
Lòng tôi sao vẫn còn biên giới !
Lòng tôi sao vẫn ngừng nơi đây
Ôi dòng tóc êm đềm!
Ôi bể mắt đắm chìm!
Đời phong sương cũ, chỉ là thương nhớ
Mộng bền năm xưa
Chỉ là mơ qua" !!!



Bóng Trăng Xưa ( Quốc Bảo & Hoàng Trọng )



Đêm nao cùng ai dưới trăng thanh
Yêu đương lòng chan chứa bao tình.
Say sưa hồn mây theo gió cuốn
Đêm nay trăng còn vương hương tình .
Bóng trăng còn, người xưa nào đâu?
Thấu chăng lòng đớn đau.

Trăng khuya nhòm song nhắc duyên xưa
Đau thương còn in ngấn khôn mờ .
Xa xăm nhìn ai nay khuất bóng
Thân đơn bao ngày đêm mong chờ .
Thấu chăng người ngàn phương trời xa
Gieo tình thương lòng ta.

Bóng trăng xưa còn đây
Nhắc duyên tình bao ngày cùng ai mơ say.
Bóng chim bay về đâu
Mắt vương sầu mơ nhìn chân trời lòng đau.

Người xưa nơi đâu thấu chăng lòng ta
Buồn trông mây trôi lôi cuốn bao mơ
Tàn theo bóng trăng trong ngàn sương mờ .

Bóng trăng xưa còn đây
Xót xa lòng đâu người cùng ta mơ say.
Gió đưa mây về đâu?
Mắt vương sầu mơ nhìn chân trời lòng đau.



Chiều Tha Hương (Hoàng Trọng & Quách Đàm)



(Đang Tìm Beat)
Chiều nay mưa rơi ướt vai người dưới quán vắng
Chàng niên thiếu miền xa thân dầm sương
Đời phiêu lưu mang máu giang hồ đi bốn phương
Chí lớn say sưa cuộc đời mưa nắng

Chiều nay mưa rơi ướt thân người trai tha hương
Lòng man mát buồn mây trôi ngàn phương
Ngày mai ra đi dấn thân mình trong gió mưa
Dưới quán cô đơn say mơ tình xưa

Chuông chiều buông ngân thiết tha
Gió lướt mây bay chân trời xa
Chàng trai hỡi! chàng chờ ta
Cùng đi bên nhau ta cùng ca

Tình sầu tha hương sát vai cùng nhau khuây khỏa
Lòng bao nỗi, người đi đường còn xa
Ngày về quê hương với bao tình lưu luyến xưa
Suối vắng trăng thâu đôi ta cùng mơ.

Dòng sông quanh co nước xanh rờn dưới ánh nắng
Hoàng hôn xuống chiều nay ta ngừng chân
Lòng ta sao xa vắng đâu người ta ước mong
Quán vắng đêm thâu bụi đời mưa nắng

Rồi đây ta ca khúc thanh bình vang muôn phương
Trời quê sắc hồng hoa thơm ngàn phương
Đời ta ra đi hiến thân mình cho gió sương
Gót suối chân non quên sao tình thương

Sương chiều buông rơi thiết tha
Quán ướt đêm nay quê nhà xa
Chàng trai hỡi! đời còn ta
Cùng đi bên nhau ta cùng ca

Tình sầu tha hương sát vai cùng nhau khuây khỏa
Dù mưa bão rồi đây đường dù xa
Lòng này không phai với bao hình mơ ước xưa
Dưới bóng tre xanh đôi ta cùng mơ.


Không Nhìn Nhau Lần Cuối (Lê Uyên Phương)



Thôi đành giã từ niềm vui mong manh
Chung đường tình đi loanh quanh
Ðến nay bước chân đã bơ vơ rồi
Thôi đành cúi đầu phận ng` long đong
Xa nhau như nước xa nguồn
Một lần niềm vui tìm đến rồi mãi mãi xa

Em ơi em ơi quay đi để cho chia lìa lần này dài phút xót xa

Ðừng nhìn nhau mắt hoen lệ nhòa
Ðừng bùi ngùi khóc tim xe môi chùng
Ðừng ôm đớn đau khi tình đã xa
Cuộc tình ấy như mây qua trời
Kỷ niệm ngày đó chung vui bên đồi
Ðừng ôm đớn đau khi tình đã rồi

Em ơi lắng nghe chim trong vườn hót
Chim ơi hãy cho ta luôn được mãi xuân nồng
Cho ta biết yêu như tình lúc đầu dù ng` đã xa
Trong bao kiếp hoang vui chưa tìm thấy
Xin cho những cơn mê say còn mãi trong đời
Ðâu có ai biết mai sau
Ðâu có ai mãi thương đau
Ðâu có ai phải muôn kiếp xa nhau

Thôi đành giã từ niềm tin trong ta
Năm dài đời ôi bao la
Ðến nay bước chân đã hoang mang rồi
Thôi đành cúi đầu phận bèo đong đưa
Xa nhau như nước xa nguồn
Cuộc tình ngày nào tìm đến rồi mãi thiết tha


Thứ Hai, 20 tháng 2, 2017

Một Chút Ngậm Ngùi ( NS Trung Lê )



(Đang Tìm Beat)

Tôi nghe mùa thu về giữa cuộc đời
Em đi nắng vàng hôn nhẹ bờ môi
Hương xưa bay theo gió mới
Mắt ai vương mộng xa vời
Có ai về thăm quê tôi ..

Tay xa vòng tay buồn hắt hiu buồn
Mơ theo tiếng đàn xao động hoàng hôn
Yêu ai mơ theo ánh mắt
Tóc bay ngơ ngẩn tim người
Nhớ em nhớ quá nụ cười

Đà Lạt ơi ! Xa quê hương lâu rồi
Cách ngăn sông núi sầu
Nhớ thác Cam Ly
Buồn ngâm khúc giao mùa
Đà Lạt ơi ! vô tình trao nụ cười
Để lòng tôi mơ lại
Ngày đó bao giờ phai

Nơi đây mùa thu buồn chết cuộc đời
Cây phong lá vàng phai nhạt màu môi
Thương chi cho thêm nuối tiếc
Trách ai kỷ niệm quên rồi
Có nghe Đà Lạt ngậm ngùi

Trách ai kỷ niệm quên rồi
Có nghe .. Đà Lạt ..ngậm... ngùi


Như Giọt Sương Khuya



Chiều lặng hoàng hôn ôi chiều nhớ người
Tà áo nào bay sao còn ngóng chờ
Màu mắt vành môi ôi.... hình dáng người
Nụ cười anh mang ánh trăng khuya
Mời gọi đời nhau bên rừng núi người
Gờn nhẹ làn môi trên làn tóc dài
Thôi nhé người ơi anh đừng có buồn

Mai mốt nhỡ trời mưa
Có còn ai đón đưa em về
Chút khói thuốc vờn bay
Sợi tóc nào vương ngang tóc mây

Chiều lặng về đây đong đầy kỷ niệm
Hồn lặng lờ trôi theo từng bước mềm
Người xưa còn nhớ mãi
Buồn như giọt sương khuya
Người yêu ơi.... ta say rồi ....


Nỗi Buồn Dâng Hiến ( Lê Uyên & Phương )



Khi em bước đến bên tôi
Lời chim tưng bừng
Hoa môi sớm nở ân tình
Buồn nhiều vẫn riêng mình

Dâng cho em lời yêu thương
Thương bao nhiêu lần, còn in trên nét môi
Em ơi, thôi buồn làm chi như nắng phai
Đâu những ân tình xưa ấy ...

Nếu trăng có thấy buồn vì thương
Nếu sao còn đếm thầm thời gian

Mong ngày mai đừng xa mờ
Đời em, đường thiên lý mong chờ
Bàn tay dâng hiến
Niềm tin dắt dìu tâm hồn vào đời

Sương còn rơi mờ trong lòng
Màu môi còn tô sắc mây chiều
Đàn ơi, nâng đến phím nào

Dĩ vãng màu xanh trong thân yêu
Tìm đâu những ngày xưa mưa nắng sớm chiều
Buồn vì ngày mai không tương lai
Buồn vì tình yêu mau phôi phai tháng ngày

Mưa ơi nếu có xuôi nguồn
Đừng mang thêm buồn
Thương cho kiếp sống tha phương
Rạt rào xót xa nhiều

Em mơ cuộc đời thêu hoa
Ôm tâm tư buồn, bàn tay như Giáng Tiên
Sông Tương ơi, còn vì tương lai gió sương
Ôi những linh hồn xưa ấy

Biết bao giờ hết buồn vì thương
Biết bao giờ thấy màu thời gian
Tương lai mịt mờ mãi mãi
Tương lai mịt mờ mãi mãi ... vì đâu


Tiếng Đàn Tôi (Phạm Duy)



Đời lạnh lùng trôi theo giòng nước mắt
Với bao tiếng tơ xót thương người.
Vì cuôc tình đã chết một đêm nao
Lúc trăng hãy còn thơ ấu.

Dù đời tàn trên cánh nhac chơi vơi
Vẫn còn mong nhớ khúc yêu đời
Lúc bao nhiêu tiếng cười
Rôn ràng chảy về xuôi.

Mêng mông lả ơi, thuyền về tới bến mơ rồi
Khoan khoan hò ơi dặt dìu trong tiếng đàn tôi
Mêng mông lả ơi thuyền về bát ngát hương trời
Khoan khoan hò ơi nhịp sầu xa vắng mà thôi!

Buồm về dội nắng trên khơi
Bao nhiêu hoàng hôn đên cho yên vui người ơi !
Có tiếng hát theo đàn tôi
Như ru như thương linh hồn đắm đuối

Mêng mông lả ơi, thuyền chờ mong gió lên trời
Mang theo đàn tôi chảy về đậu bến ngày mai.


Tiếng Dương Cầm (Văn Phụng)



Nhớ hôm nào mùa xuân mới sang
Muôn bầy chim ca hót vang
Tung cánh nhẹ bay la đà
Bướm khoe màu trên muôn cánh hoa
Chập chờn tung bay thướt tha
Đùa giỡn trong tia nắng vàng

Nhớ đêm nào tình xuân ngất ngây
Mưa phùn rơi rơi ướt vai
Đi mãi tìm ai yêu đàn
Bước chân lạc nơi đây chốn nao
Trên lầu ai kia ngất cao
Vang tiếng dương cầm thiết tha

Trầm trầm êm êm thánh thót
Nhịp nhàng khoan thai thắm thiết
Nhạc lòng đưa câu luyến tiếc
Người ơi! còn nhớ
Chopin ngày xưa vì ai dệt nên câu nhạc lâm ly

Cho đời say trong tiếng tơ
Cho tình dâng muôn ý thơ
Dù cõi lòng ai mong chờ
Tiếng dương cầm còn vang thiết tha
Riêng mình ta đây với ta
Chìm đắm trong một giấc mơ...


Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

Một Lần Là Mãi Mãi ( Ngô Thụy Miên)



Tình lỡ... trao em ngày nào.
 nắng đã xôn xao, hát trên tà áo
Tình ngỡ... cho em dài sâu,
 ái ân nồng đấu, mắt cười đêm thâu

Ngày tháng... trôi qua miệt mài,
 nắng có phôi phai, vết thương tình ái
Ðời mãi... xuôi theo dòng sông
 cuốn theo biển sóng, trôi cuộc tình hồng

Một lần.. là héo úa một trời
là tiếc nuối khôn nguôi
là chơi vơi nỗi nhớ...

Mây ơi.. có thương cho lời cuối
 xót xa chi hờn dỗi
vấn vương hạt mưa rơi

Một lần.. là nước mắt một thời
 là rã nát người ơi,
 là xa em mãi mãi...

Có cơn mưa về cuốn trôi câu thề
Đến bên ai.. xót thương tình phôi phai

Vắng bước thương qua
đắm ru nghìn lá
Lời hát... năm xưa còn đây
ái ân còn đấy
bóng người chân mây

Biển nhớ... mưa sa nhạt nhòa
dĩ vãng phôi pha
cánh chim mờ xóa
Người cố... quên đi từ lâu,
trái tim nhỏ máu, theo cuộc tình sầu


20 Mùa Nắng Lạ ( Trịnh Công Sơn)



Em hai mươi tuổi em là nắng
Em hai mươi tuổi em là mưa
Sài Gòn nắng mưa em ngày ấy
Còn là hạt bụi giữa hư vô
Em hai mươi tuổi em bây giờ
Chân qua phố phường phố ngẩn ngơ

Sài Gòn hai mươi mùa nắng lạ
Em mây hoang đường sớm chiều qua
Đi trong duyên cũ ngày xưa
Trong lòng thương nhớ cơn mơ lạ kỳ
Đi trong hạnh phúc quê nhà
Chuyện ngày xưa ấy bỗng là chiêm bao
Hai mươi giấc mộng xanh hồng quá

Em hai mươi tuổi như bài thơ
Sài Gòn nắng mưa em chợt đến
Làm lời mộng mị giữa thiên thu
En hai mươi tuổi em đâu ngờ
Năm xưa vui buồn chút phù du
Sài Gòn xua tan nghìn dấu lệ
Cho em bây giờ mắt tình đưa


Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

Đèn Khuya ( Lam Phương )




Không biết đêm nay vì sao tôi buồn?
Buồn vì trời mưa hay bão trong tim?
Đã mấy thu qua tôi vẫn đi tìm
Để rồi buồn ơi nghe tiếng mưa đêm

Khi bước chân đi lần trong cuộc đời
Lời mẹ hiền ru còn nhớ khôn nguôi:
"Khi lớn con đi trên vạn nẻo đời
Đừng buồn khi lúc tay còn trắng tay"


Mưa ơi! Mưa ơi! Còn nhớ thương hoài
Nhớ khi mẹ lo sớm chiều
Nhớ nụ cười khi nâng niu
Đôi tay run run ánh mắt dịu hiền
Biết tìm lại chốn nào
Mẹ ơi biết chăng
Đêm về quạnh hiu

Nghe tiếng mưa rơi mà nhớ thương nhiều
Đường về đèn khuya in bóng cô liêu
Ai biết đêm nay tôi vẫn mong chờ
Tìm đâu những phút vui ngày ấu thơ

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017

Trương Chi ( Văn Cao )



I.

Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ
Trầm trầm không gian mới rung thành tơ
Vương vất heo may hoa yến mong chờ
Ôi, tiếng cầm ca thu tới bao giờ.

Lòng chiều bơ vơ lúc thu vừa sang,
Chập chùng đêm khuya thức ai phòng loan
Một cánh chim rơi trong khúc nhạc vàng
Đây đó từng song the hé đợi đàn.

Tây hiên Mỵ Nương khi nghe tiếng ngân
hò khoan mơ bóng con đò trôi
giai nhân cười nép trăng sáng lả lơi, lả lơi bên trời

Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ,
Oán trách cuộc từ ly não nùng.

Đò trăng cắm giữa sông vắng
Gió đưa câu ca về đâu?
Nhìn xuống đáy nước sông sâu
Tuyền anh đã chìm đâu!

Thương khúc nhạc xa vời
Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.
Sương thu vừa buông xuống
Bng cây ven bờ xa mờ xóa giòng sông
Ai qua bến giang đầu tha thiết,
Nghe sông than mối tình Trương Chi
Dâng úa trăng khi về khuya,
Bao tiếng ca ru mùa thu.

Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn
Còn nghe như ai nức nở và than,
Trầm vút tiếng gió mưa
Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?
Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn
Về phương xa ai nức nở và than,
Cùng với tiếng gió vương,
Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.

Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao
Mà ai hát dưới trăng ngà
Ngồi đây ta gõ ván thuyền,
Ta ca trái đất còn riêng ta.
Đàn đêm thâu
Trách ai khinh nghèo quên nhau,
Đôi lứa bên giang đầu.
Người ra đi với cuộc phân ly,
Đâu bóng thuyền Trương Chi?

II.

Từ ngày trăng mơ nước in thành thơ,
Lạc loài hương thu thoáng vương đường tơ
Ngây ngất không gian rên xiết lay bờ,
Bao tiếng cấn ca rung ánh sao mờ

Nhạc còn lưu ly nhắc ai huyền âm,
Lạnh lùng đôi giây tố lan trầm ngận
Trong lúc đêm khuya ai lóng tiếng cầm,
Thu đã chìm xa xa ánh nguyệt đầm

Khoan khoan đò ơi! tương tư tiếng ca
Chàng Trương chi cất lên hò khoan,
đêm thu dài đến khoan tiếng nhạc ơi!
Nhạc ơi thôi đàn .

Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ,
Oán trách cuộc từ ly não nùng.

Đò trăng cắm giữa sông vắng
Gió đưa câu ca về đâu?
Nhìn xuống đáy nước sông sâu
Tuyền anh đã chìm đâu!

Thương khúc nhạc xa vời
Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi.
Sương thu vừa buông xuống
Bng cây ven bờ xa mờ xóa giòng sông
Ai qua bến giang đầu tha thiết,
Nghe sông than mối tình Trương Chi
Dâng úa trăng khi về khuya,
Bao tiếng ca ru mùa thu.

Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn
Còn nghe như ai nức nở và than,
Trầm vút tiếng gió mưa
Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng?
Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn
Về phương xa ai nức nở và than,
Cùng với tiếng gió vương,
Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa.

Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao
Mà ai hát dưới trăng ngà
Ngồi đây ta gõ ván thuyền,
Ta ca trái đất còn riêng ta.
Đàn đêm thâu
Trách ai khinh nghèo quên nhau,
Đôi lứa bên giang đầu.
Người ra đi với cuộc phân ly,
Đâu bóng thuyền Trương Chi?

Đêm Xuân ( Phạm Duy)


Đêm qua say tiếng đàn
Đôi chim uyên đến giường
Chim báo tin Xuân đã về trong giấc mộng
Em yêu câu hát buồn
Lả lướt trong màn trăng
Yêu trời thanh vắng
Đón đưa em tới chàng
Hồn em chùng đêm tối
Tình em còn chơi vơi
Lòng em yêu rồi
Xin đừng nhạt phai
Đừng nhạt phai
....
Chưa quen nhau phút đầu
Em nghe trăm tiếng sầu
Ôi khúc ca Ôi mối tình muôn sắc màu
Anh phôi pha tháng ngày
Vì lúc trăng về đây
Vắng đàn đêm ấy
Đã ru trái tim này
Hồn em tìm nương náu
Tình em chờ thương đau
Lòng Anh chưa tàn
Xin đừng phụ nhau
 Đừng phụ nhau ..

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017

Rồi Đây Anh Sẽ Đưa Em Về Nhà - ( Phạm Duy)



Rồi đây anh sẽ, đưa em về nhà
Nhà của đôi ta, xinh xinh nhỏ bé
Có vườn rau, xanh ngát ngoại ô
Có mùa mưa, hay nắng mộng mơ
Cây me già, trong ngõ
Hoa lá đổ, về khuya
Mùi hương lối xóm, bay đi tràn trề.

Rồi đây anh sẽ, đưa em trở về
Về nơi công viên, yên vui lặng lẽ
Hãy ngồi đây, ghế đá ngày xưa
Dưới hàng thông, có gió lửng lơ
Con chim nào, thường hay hót
Con bướm nào, thường hay bay
Về đây với những, thương yêu hàng ngày.

Về đây với những, bước chân trìu mến
Những bước chân êm, trên phố phường quen
Nếu mưa rơi, sẽ mát lòng em

Về đây ta sẽ ,tới ngôi chùa cũ
Lắng tiếng chuông xưa, nghe tiếng tình thơ
Bến đò xa, cô lái vẫn chờ.

Rồi đây ta sẽ, đưa nhau về nhà
Về miền quê ta, thơm tho mùi lúa
Có cầu ao ,yên giấc ngủ trưa
Có đồi non, êm ái cỏ hoa
Con sông nào, đưa lối
Tiếng hát nào, chơi vơi
Biển Đông vỗ, sóng ru ta bồi hồi

Biển Đông vỗ, sóng ru ta đời đời !


Cung Tơ Chiều ( Trương Hoàng Xuân )



***
Chiều... nhẹ rơi trên phím
Tôi hát cho người, tôi hát cho mình
Trên cây đàn vỡ, tôi dệt thành tơ
Lời đầu cho tình, lời cuối cho mình
Chiều... chiều rơi trên phím
Chiều và sương tím
Em đi trong sương, hay đi trong đời tôi
Giấc mơ lần cuối, tình yêu giông tố...
Đêm hè.........

Tôi... gom hết cho em, những cung tơ chiều
xin... em rót trên môi, tiếng ca ru mềm
với... tôi... những khi sương chiều xuống
Đàn... ngừng tiếng em ngồi khóc
Chuyện... ngày xưa vẫn còn đó
mà... lòng tôi như còn nhớ......
tiếc thương mối tình........ xưa.....

Chiều... nhẹ rơi trên phím
Em đã đi rồi, em đã xa rồi
Em không còn đó, tôi chẳng còn đây
Chỉ là ve sầu, gọi suốt đêm hè
Chiều... chiều rơi trên phím
Chiều và sương tím
Tôi đi lang thang trong đêm, trong buồn tênh
Ước mơ lần cuối, hồn bay theo đến....
bên người


Tôi... gom hết cho em, những cung tơ chiều
xin... em rót trên môi, tiếng ca ru mềm
với... tôi... những khi sương chiều xuống
Đàn... ngừng tiếng em ngồi khóc
Chuyện... ngày xưa vẫn còn đó
mà... lòng tôi như còn nhớ....
tiếc thương mối tình........ xưa.....


Chiều... nhẹ rơi trên phím
Em đã đi rồi, em đã xa rồi
Em không còn đó, tôi chẳng còn đây
Chỉ là ve sầu, gọi suốt đêm hè
Chiều... chiều rơi trên phím
Chiều và sương tím
Tôi đi lang thang trong đêm, trong buồn tênh
Ước mơ lần cuối, hồn bay theo đến....
bên người

Ước mơ một phút hồn bay theo đến...
bên..... người.........

muontrungg@gmail.com